^_^
(Nhấp để sao chép)
MD2 là hàm băm mật mã được phát triển bởi Ronald Rivest vào năm 1989. Nó được thiết kế để tạo các giá trị kiểm tra (băm) 128 bit có độ dài cố định từ dữ liệu tùy ý. Bất chấp tầm quan trọng lịch sử của nó, MD2 được coi là lỗi thời và không an toàn khi sử dụng vì nó dễ bị tấn công bởi nhiều kiểu tấn công khác nhau, bao gồm cả xung đột, cho phép kẻ tấn công tạo ra các đầu vào khác nhau cho cùng một hàm băm.
Thuật toán MD2 chia dữ liệu đầu vào thành các khối 128 bit và sử dụng 18 vòng xử lý, bao gồm thực hiện các thao tác theo bit và đệm dữ liệu theo độ dài mong muốn. Tuy nhiên, bất chấp một số ý tưởng đổi mới, chẳng hạn như sử dụng bảng để tối ưu hóa phép tính, MD2 vẫn không đứng vững trước thử thách của thời gian với sự ra đời của các thuật toán an toàn hơn như SHA-1 và SHA-256.
Ngày nay, MD2 chủ yếu được sử dụng cho mục đích giáo dục và để phân tích các hệ thống kế thừa, trong khi các tiêu chuẩn mật mã hiện đại và mạnh mẽ hơn được khuyến nghị cho các ứng dụng hiện đại.
Bất chấp những thiếu sót của MD2, kiến trúc của nó đã ảnh hưởng đến sự phát triển hơn nữa của các hàm băm. Các nhà phát triển đã nghiên cứu các khía cạnh khác nhau của thuật toán để xác định các lỗ hổng và tối ưu hóa các tiêu chuẩn tiếp theo. Điều này góp phần vào sự xuất hiện của các phương pháp mã hóa đáng tin cậy hơn, đáp ứng các yêu cầu bảo mật hiện đại.
Việc sử dụng MD2 trong các ứng dụng thực tế ngày càng ít và nhiều hệ thống đang dần từ bỏ việc sử dụng nó. Do đó, thuật toán đã trở thành một phần của lịch sử mật mã, thể hiện những bài học quan trọng về sự cần thiết phải đánh giá cẩn thận tính bảo mật của hàm băm. Việc phân tích các thuật toán băm cũ hơn như MD2 giúp các nhà nghiên cứu và chuyên gia bảo mật hiểu rõ hơn về sự phát triển của các mối đe dọa và phát triển các giải pháp an toàn hơn.